Một cậu bé, tên gọi là A, đang chơi với em gái B. A đang đọc một cuốn sách tiếng Anh, nhưng giọng nói của anh ta rất lạ, khiến em gái B không thể không nhìn anh ta với đôi mắt lượn.
A và B là hai người em họ, họ cùng lớn lên ở một ngôi nhà. A là người lớn hơn, nên B luôn coi A như một người lớn. Ngày xưa, A còn là một cậu bé bình thường, nhưng một ngày, anh ta trở thành một cậu bé có giọng nói lạ. B không biết tại sao, nhưng anh ta nói tiếng Anh rất lạ, giống như một người nước ngoài.
B thường xem A như một người lớn, nhưng giờ đây, anh ta chỉ là một cậu bé có giọng nói lạ. B không thể không nhìn anh ta với đôi mắt lượn, anh ta nói tiếng Anh như thế nào cũng thật khó nghe. B có ý định hỏi anh ta, nhưng anh ta luôn tránh khỏi câu hỏi.
Một ngày, B quyết định hỏi anh ta về giọng nói lạ. Anh ta ngồi trên bếp, B đứng bên cạnh. "A, anh ta nói tiếng Anh như thế nào?" B hỏi. A quay đầu lại, nhìn B với đôi mắt linh tinh. "B, anh ta không thể nói tiếng Anh như người Việt Nam, vì anh ta sinh ra ở nước ngoài." A nói.
B ngạc nhiên, anh ta sinh ra ở nước ngoài? "A, anh ta sinh ra ở đâu?" B hỏi. "Anh ta sinh ra ở Mỹ." A trả lời. "Anh ta đã ở đó chơi bao lâu rồi?" "Không lâu, chỉ ba năm." A nói.
B không thể tin, anh ta chỉ ở Mỹ ba năm, nhưng nói tiếng Anh lại lạ đến vậy. "A, anh ta tại sao lại nói tiếng Anh như vậy?" B hỏi. "B, vì anh ta chưa học tiếng Anh tốt." A trả lời. "Anh ta chưa học tiếng Anh tốt, vậy anh ta học tiếng Anh bao lâu rồi?" "Chưa đầy một năm." A nói.
B khó tin, anh ta chưa học tiếng Anh đầy một năm, nhưng nói tiếng Anh lại lạ đến vậy. B nhìn A với đôi mắt lượn, không biết nên hỏi gì nữa. "A, anh ta tại sao lại chọn học tiếng Anh ở Mỹ?" "B, vì cha mẹ anh ta muốn anh ta học tiếng Anh tốt." A trả lời.
B hiểu rõ ràng rồi, anh ta chưa học tiếng Anh lâu, nhưng lại nói lạ vì cha mẹ muốn anh ta học tốt. B nhìn A với đôi mắt đầy cảm kích, anh ta chưa học tiếng Anh lâu, nhưng lại cố gắng hết sức để nói tốt. B cảm ơn anh ta vì sự cố gắng của anh ta, dù giọng nói của anh ta vẫn lạ.
Một thời gian sau, A học tiếng Anh tốt hơn rồi, giọng nói cũng khá bình thường. B không bao giờ nhìn anh ta với đôi mắt lượn nữa, họ cùng lớn lên vui vẻ và hạnh phúc.
Kết luận:
Trong câu chuyện này, chúng ta thấy rằng A là một cậu bé bình thường trước kia, nhưng do sinh ra ở nước ngoài và học tiếng Anh không lâu, nên nói tiếng Anh rất lạ. Nhưng A không từ bỏ, cố gắng hết sức để nói tốt, cuối cùng cũng thành công. B hiểu rõ ràng rằng sự cố gắng của A là vô giá, dù giọng nói của anh ta vẫn lạ.
Trong cuộc sống, chúng ta cũng sẽ gặp nhiều khó khăn và bất测风云, nhưng chỉ cần chúng ta như A那样,cố gắng hết sức để vượt qua khó khăn,必将走向成功。