Trong suốt hàng thập kỷ, Nigeria không chỉ là một quốc gia với nền văn hóa phong phú và sự đa dạng về cảnh quan mà còn là nơi diễn ra nhiều câu chuyện buồn liên quan đến sự nghèo đói và bất công xã hội. Một trong số đó chính là hiện tượng được gọi là "Sòng bạc Xoay May Rủi" - một trò chơi chết người mà dân chúng nơi đây phải đối mặt mỗi ngày.

Trò chơi tử thần

Trò chơi này có tên gọi là "Sapele Roulette", đặt theo tên của thành phố Sapele ở miền Nam Nigeria, nơi trò chơi này bắt đầu nở rộ từ những năm 2000. Mặc dù không được chính thức công nhận bởi chính phủ Nigeria hoặc bất kỳ tổ chức nào, "Sapele Roulette" đã trở nên phổ biến rộng rãi trong cộng đồng nghèo khó tại đất nước này. Nó cũng là nguồn gốc của hàng loạt câu chuyện đau thương mà nhiều gia đình phải chịu đựng.

Trò chơi diễn ra như sau: người chơi sẽ dùng một con dao nhỏ, cắm xuống tay của họ với độ sâu khác nhau tùy vào từng người. Khi đến lượt mình, họ sẽ chọn một số từ 1 đến 20, tương ứng với mức độ nguy hiểm tăng dần. Nếu trúng số của họ, họ sẽ nhận được phần thưởng tiền mặt, nhưng nếu thất bại, họ có thể mất đi ngón tay, thậm chí là cả bàn tay.

Sòng Bạc Xoay May Rủi: Cuộc Đua Chết Người Tại Nigeria  第1张

Người tham gia thường là những người trẻ tuổi, trong độ tuổi từ 15 đến 30, và hầu hết đều thuộc diện nghèo khó. Nhiều trường hợp đã xảy ra dẫn đến cái chết hoặc bị tước đoạt khả năng lao động vĩnh viễn. Điều này không chỉ ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống cá nhân mà còn tạo ra áp lực nặng nề cho các gia đình, đặc biệt là những người thân trong gia đình.

Câu chuyện về Alex và David

Một ví dụ điển hình về những bi kịch gây ra bởi trò chơi "Sapele Roulette" là câu chuyện của hai người bạn Alex và David. Cả hai đều là những thanh niên 20 tuổi, cùng sinh sống ở một khu vực nghèo nàn thuộc Sapele. Do không có công việc ổn định, cả hai đã quyết định tham gia vào trò chơi này với hy vọng kiếm được một ít tiền để trang trải cho cuộc sống.

Đầu tiên, David thắng và nhận được một số tiền kha khá. Tuy nhiên, sau khi đã tiêu hết số tiền kiếm được, anh ta lại tiếp tục chơi, cuối cùng mất luôn ngón tay trỏ của mình. Từ một người có đôi tay khỏe mạnh, giờ đây anh ta không thể làm được việc gì và đang đối mặt với tình trạng mất thu nhập vĩnh viễn. Điều đáng buồn hơn là sau đó, David cũng đã qua đời vì nhiễm trùng do vết thương không được xử lý đúng cách.

Alex thì may mắn hơn một chút. Anh ta không mất đi ngón tay nào, nhưng vẫn không thể thoát khỏi vòng luẩn quẩn của trò chơi tử thần. Tiền thắng cược từ những lần chơi trước không giúp anh ta cải thiện cuộc sống, mà chỉ khiến anh ta càng ngày càng sa lầy vào trò chơi. Cuối cùng, Alex đã tự kết liễu cuộc đời mình vì không thể tiếp tục đối mặt với sự bế tắc và绝望

صند